Published on

Nấu ăn dễ lắm, phải đâu chuyện đùa

Authors

Thấm thoát đã hơn 2 năm kể từ ngày ra ở riêng, mình chưa bao giờ nghĩ một ngày nào đó có thể tự làm cho bản thân một bữa ăn có rau có thịt. Đơn giản vì ăn ngoài là lựa chọn đầu tiên, nhanh, gọn và không mất thời gian chế biến hay dọn dẹp. Nhưng rồi dịch bệnh xảy đến, không còn lựa chọn ăn ngoài, thay vào đó mình bắt đầu tập nấu ăn để trở nên "dam dang" hơn. 😎

Maple

Nấu ăn giúp mình tìm lại hương vị thân yêu

Ăn ngoài tiệm giúp ta giải toả cơn đói trong phút chốc, chất lượng bữa ăn tuỳ thuộc vào độ chịu chi của bản thân. Bình thường ăn quán bình dân 20 30k là ok rồi, lâu lâu lại bỏ thêm ít tiền vào mặt bằng, nguyên liệu, thẩm mỹ và phục vụ để có một trải nghiệm ăn uống "có vẻ là ngon hơn". Nhưng có một thứ mình không bao giờ có được khi ăn tiệm đó chính là hương vị "nhà làm".

Bởi lẽ, mỗi một đứa trẻ lớn lên đều sẽ khắc cốt ghi tâm cái hương vị được người thân thương yêu, chăm sóc thông qua các bữa ăn. Rồi khi lớn lên, chúng tìm cho mình một cuộc sống riêng tư, để rồi lại luôn nhớ về cái hương vị ấy. Nếu không thể "Đi về nhà" để tìm lại, có lẽ không cách nào khác hơn là tự tạo ra nó. Vì cho cùng, không ai có thể hiểu rõ hương vị đó rõ hơn bản thân. Đó là khi bạn ăn món ăn do chính tay bạn làm ra, dù nó có ngon hay dở, có thất bại hay thành công thì cảm giác đó thật tuyệt.

Nấu ăn dễ và cũng không tốn nhiều thời gian

Tiêu chí của mình khi nấu ăn là:
"Ăn được là được, không cần cầu kỳ, có gì ăn đó"

Chỉ mất khoảng 15 → 30 phút là mình có thể cho ra lò một bữa cơm ngon lành cành đào có "rau có thịt", tuỳ vào thời gian và độ lười của bản thân.

Nhưng trước hết, mình cần chuẩn bị những thứ như sau và nhét nó vào tủ lạnh:

  • Gia vị: Nước mắm, muối, đường, bột nêm, ớt, tiêu, tỏi, hành, ngò.
  • Các thể loại củ và trái (dưa leo, cà rốt, củ hành, bí đao, bí đỏ, bầu, mướp, khổ qua)
  • Các thể loại cải (cải thìa, cải thảo, cải ngọt, xà lách)
  • Các thể loại rau (rau muống, rau mồng tơi, rau dền)
  • Thịt heo, thịt bò, xúc xích, lạp xưởng, chả, trứng
Mình chia việc nấu ăn ra thành 3 cấp độ:
Gấp --> Bình thường --> Thanh thản

GẤP

Mức độ này công việc của mình cực kỳ nhiều, hoặc mình cực kỳ lười.

-> Cách chế biến: Vo gạo, bắt nồi cơm, chuẩn bị bí hoặc củ cắt lát, chả, xúc xích cắt khúc, xong rồi cho vô nồi cơm hấp chung, cơm chín mở nắp đập trứng vô rồi để thêm 5 phút sau lấy ra xịt nước tương vào ăn là xong. Tất cả việc cần làm sau bữa ăn là rửa cái nồi cơm. Bao lẹ nha 😜

Maple
Maple

BÌNH THƯỜNG:

Đến với cấp độ này, mình thấy có đủ thời gian để làm mấy món căn bản như xào, chiên hoặc nấu canh. Nhờ đó, mình cảm nhận được nhiều hương vị hơn qua việc thay đổi các món ăn theo ngày, và tất nhiên là đỡ ngán hơn khi hấp tất cả mọi thứ trong nồi cơm rồi.

-> Cách chế biến:
Rả đông thịt (bằng nước ấm), rửa rau củ trước khi bắt đầu làm 15 phút. Thịt sau khi rã đông đem ướp với giai vị, thường là muối, nước mắm, tiêu, tương ớt, ít dầu ăn, có khi cho luôn mấy gói bột nêm từ mì gói cho nó có màu cũng được. Rau củ cắt kiểu tuỳ hứng. Rồi tuỳ món chiên, xào hay nấu canh mà trộn chúng lại với nhau là xong.

Maple
Maple
Maple
Maple
Maple

THANH THẢN:

Đạt đến cấp độ này thì phần đầu bếp trẻ tài ba năng động trong mình bắt đầu trổi dậy, một ngày cuối tuần thanh thản đang nghe bài The old school love của Vinh Khuất, tự dưng mình bắt đầu suy nghĩ đến vài món mới trong thực đơn. Dựa vào những thứ đang có trong tủ lạnh, mình sẽ lên mạng tìm vài công thức khác đi, không biết thì gọi hỏi người thân bạn bè chỉ dẫn, không thì tự chế theo cách riêng. Lúc này việc nấu ăn thật là nghệ thuật, vừa đổi khẩu vị lại vừa mang tính xả stress cao. Làm xong thì lôi ra bày trí, chụp vài pô ảnh đem khoe bồ là bao hạnh phúc tâm can. Chỉ có mỗi việc rửa đóng chén dĩa khi tàn cuộc thì ôi dùi ôi. 😭😭😭

Maple
Maple
Maple
Maple

Nấu ăn giúp mình độc lập và tự tin hơn

Tự làm cho bản thân một bữa ăn không chỉ giúp mình tìm lại hương vị yêu thương từ gia đình, nó còn tăng tính độc lập và trưởng thành khi phải sống một mình ở cái chốn đất chật người đông này. Ăn uống ngủ nghỉ là những nhu cầu rất cơ bản để tồn tại. Một người trưởng thành và đủ bản lĩnh sống độc lập sẽ biết cách để hoà hợp các nhu cầu ấy lại theo một bản năng và tuỳ vào điều kiện của bản thân. Bằng việc có thể nấu ăn, mình có thể chủ động làm những món theo sở thích, sàn lọc kỹ hơn các nguyên liệu hay tiết kiệm chi phí mà vẫn đảm bảo chất lượng dinh dưỡng cần thiết. Đó là điều mình tin chắc rằng nhiều bạn trẻ đang sống với gia đình không có được. Nếu sau này mình có con, mình nhất định dạy chúng cách nấu nướng càng sớm càng tốt.

Nam giới vào bếp, và quan điểm sống bình đẳng

Có thể đối với vài người, nam giới là trụ cột gia đình, là nguồn lao động chính để kiếm miếng cao manh áo nên những công việc nội trợ, bếp núc sẽ là trách nhiệm của người phụ nữ. Mình thì có quan điểm khác hơn, nam giới biết nấu ăn là một lợi thế cho các cặp đôi hiện đại ngày nay. Cứ thử nghĩ, đứa nào cũng đi làm về mệt bỏ xừ, ấy thế mà phụ nữ còn phải ôm thêm công việc nhà nữa thì thật là bất công cho phái đẹp. Mấy ông mà có thương bạn mình thật sự thì có thể sẽ phải ngẫm nghĩ phụ làm việc nhà, hay hơn là nấu cho bạn đời mình 1 bữa rất gì và này nọ chứ ha. Còn mình à, mình nấu "ăn được là được, không cần phải cầu kỳ", nhưng chắc chắn việc cùng nấu ăn hoặc nấu cho nhau ăn là một cách để chia sẻ niềm vui và yêu thương với gia đình, cũng là một cách phát triển mối quan hệ bền vững.

Nấu ăn đơn giản, không cầu kỳ

Đối với mình, nấu ăn đơn giản, không cầu kỳ là tôn chỉ. Mình là lập trình viên, không phải là đầu bếp. Cách mình làm và thưởng thức món ăn là cảm xúc vượt lên trên tất cả. Không cần phân biệt món tây món ta, cũng chẳng cần bận tâm xem món này là phải chấm với loại nước chấm nào làm gì. Thấy ngon là cứ triển thôi, cũng giống như cuộc sống mình vậy, thích gì thì cứ làm đó, muốn gì thì hạ quyết tâm làm cho bằng được, để tâm chi chuyện thiên hạ sân si bao đồng.

Chốt hạ,
Mình là Đạt, mình biết nấu ăn. Tất cả những gì mình cần là một bữa ăn nhanh gọn mà đủ chất dinh dưỡng để code tiếp.

Ăn xong rồi! Giờ mình đi code đây!
Bye Bye

TUI LÀ TIẾN ĐẠT - TUI ĐANG SỐNG ĐÚNG NHƯ CÁI TÊN - THE END