Life-story

  • Published on
    Thấm thoát đã hơn 2 năm kể từ ngày ra ở riêng, mình chưa bao giờ nghĩ một ngày nào đó có thể tự làm cho bản thân một bữa ăn có rau có thịt. Đơn giản vì ăn ngoài là lựa chọn đầu tiên, nhanh, gọn và không mất thời gian chế biến hay dọn dẹp. Nhưng rồi dịch bệnh xảy đến, không còn lựa chọn ăn ngoài, thay vào đó mình bắt đầu tập nấu ăn để trở nên "dam dang" hơn. 😎
  • Published on
    Mọi thứ vẫn đang khó khăn, nhưng ít nhất tui đã phụ được với gia đình một khoảng như mong muốn. Ngày qua ngày, thời gian trôi qua trong vô định. Tui tiến một bước lùi, để đó cho mình khoảng không gian nhìn lại bản thân, rồi cũng đến lúc tui nên quay trở lại với quỹ đạo và tìm cho mình sự khát khao ngày nào, tìm lại chính bản thân và sống đúng như cái tên bác ba gái đã đặt cho, cái tên ba mẹ và gia đình luôn đặt trọn niềm tin vào. Đó vẫn là tui, Trần Tiến Đạt. Tui không thay đổi, chỉ trưởng thành hơn và tui đã trở lại rồi đây.
  • Published on
    Đi kèm với sự vô định, tui cũng tìm cho mình một hướng đi khác hơn. Chuyển stack là một quyết định có phần táo bạo. Ai cũng dám nghĩ nhưng có mấy ai thật sự dám làm. Ở môi trường hoàn toàn mới, tui đã phải học hỏi rất nhiều từ việc thích nghi đến việc làm quen với các thứ công nghệ mới, con người mới.
  • Published on
    Trong suốt 1 năm qua, dường như trong tui chẳng có một cái gì gọi là mục tiêu hay định hướng cả. Lần đầu tiên trong cuộc đời tui có 1 khoảng trống không vô định hình như vậy. Cái thứ cảm giác này bắt đầu hình thành sau năm đầu tiên tốt nghiệp ra trường, lúc này cuộc sống đã kịp quăng cho vài biến cố để định hướng lệch ra khỏi quỹ đạo của nó. Kể từ đó, tui bắt đầu cuộc đời vốn vô thường, mình lênh đênh tí cũng có sao đâu.
  • Published on
    Hôm bữa, tui có dịp đi cùng công ty đến ngày hội việc làm ở một trường Đại học. Ở đó, tui đã gặp và nói chuyện với nhiều bạn sinh viên. Từ năm nhất đến năm tư, mỗi lần trò chuyện với một bạn, là mỗi lần tui lại liên tưởng đến tui những năm về trước, khi tui còn là một thằng sinh viên, lăn lê bò lết từ những năm tháng trẻ trâu mới bước vào trường, để trở thành một thằng đủ bản lĩnh làm đồ án tốt nghiệp và ra đời làm việc...
  • Published on
    Bốn năm trước, tui bước vào đại học FPT trước sự hoài nghi của nhiều người. Chính bởi cách chọn trường có phần mạo hiểm và khác biệt với phần còn lại, tui như đưa bản thân mình vào cuộc chơi buộc phải thắng. Cuộc chơi mang tính chất đơn giản là đi chứng minh với mọi người rằng quyết định của tui là ĐÚNG. Và đó cũng là mục tiêu chính của tui trong suốt quãng đường đại học.
  • Published on
    Hồi xa xưa đó, một người thầy dạy tin học cho tui ở những năm cấp ba rất lạnh lùng và khó tính. Rồi tui đi học đại học, tui lại được học một người thầy cũng rất là lạnh lùng và khó tính, "người mà ai cũng biết là ai" ở ĐH FPT Hồ Chí Minh. Bây giờ ra trường rồi, tui đi làm và lại được gặp mấy anh chị mentor cực kỳ siêu lạnh lùng và khó tính.
  • Published on
    Trong 3 tuần đầu tiên thử việc, tui tình cờ phát hiện ra rằng công sức học tập hồi ở đại học cuối cùng cũng khiến vài hạt giống nảy mầm trong vô thức. Đó là những hạt giống của khả năng tự học, khả năng giao tiếp, hội nhập và khả năng nói tiếng anh (as a kid),... mà tui đã ấp ủ từ những ngày đầu làm sinh viên. Tui đã suy nghĩ vài đêm nay và cũng đến lúc nên nói ra tâm sự tuổi 22.