Published on

Năm nhất đại học - Muôn màu muôn vẻ

Authors

NĂM I ĐẠI HỌC

Hôm bữa, tui có dịp đi cùng công ty đến ngày hội việc làm ở một trường Đại học. Ở đó, tui đã gặp và nói chuyện với nhiều bạn sinh viên. Từ năm nhất đến năm tư, mỗi lần trò chuyện với một bạn, là mỗi lần tui lại liên tưởng đến tui những năm về trước, khi tui còn là một thằng sinh viên, lăn lê bò lết từ những năm tháng trẻ trâu mới bước vào trường, để trở thành một thằng đủ bản lĩnh làm đồ án tốt nghiệp và ra đời làm việc, quả là một một câu chuyên rất ư là dài, nơi mà tư tưởng về ngành lập trình liên tục bị thay đổi. Câu chuyện sau đây kể về một thằng sinh viên và cách nó suy nghĩ về ngành nghề qua từng năm học, thằng sinh viên đó mang tên... Đạt.

Maple

Thằng Đạt năm nhất ngây ngô, trong sáng nhưng hơi thích thể hiện... một chút xíu xiu

... Sau khi thằng Đạt tìm ra câu trả lời cho câu hỏi : "Học lập trình để làm gì?" nó đã chọn ngành "Kỹ Thuật Phần Mềm" để trở thành một "Kỹ Sư Phần Mềm" trong tương lai. Nó thấy rằng mình chẳng biết gì cả nên quyết định kiếm mấy anh chị khóa trên học đòi theo. Khoảng thời gian đầu, cuối tuần nào nó cũng rủ ông sư huynh của nó đi uống cafe tâm tình bàn chuyện thiên hạ. Ông này được cái nhiệt tình cái gì cũng kể cho nó nghe, thành ra mới học được dăm ba tháng là nó biết hết tất tần tật tổng quan về cái trường, cái ngành mà nó học. Có thông tin trong tay, nó lên lớp chém gió với mấy đứa bạn một cách rất ngầu lòi để thể hiện mình có kiến thức thâm sâu rộng. Và cũng vì có thông tin trước chúng bạn, nên nó đi tìm hiểu ngây và luôn mấy cái được ông sư huynh tốt bụng giới thiệu, nó bắt đầu đi học html, css và javascript và giả vờ đem vào lớp code như đúng rồi trước sự tò mò của đám bạn. (3s cười lặng).

Thằng Đạt năm nhất dốt tiếng Anh

... Nói thiệt chứ 12 năm đầu học hành, dù có đi học thêm, rồi quyết tâm, mày mò tìm hiểu và áp dụng các phương pháp học tiếng Anh khác nhau thì thằng Đạt vẫn dốt tiếng Anh như thường. Éo hiểu nổi..., không phải vì nó không cố gắng đâu các bạn, nó đã cố gắng rất nhiều, như thể là nó đéo có học được cái môn tiếng Anh vậy đó. Và kết quả là nó cũng đéo có học được các bạn à. Mà cũng may cái trường đại học nó chọn bắt nó học tiếng Anh những một năm trời mới cho nó vào chuyên ngành. (Đương nhiên là nó thi tiếng Anh đầu vào thuộc dạng tóp nên mới học một năm, chứ người ta vô dăm ba tháng là vào chuyên ngành luôn rồi).

Thằng Đạt năm nhất quyết tâm học tiếng Anh

... Trước tình hình của bản thân, thằng Đạt tự nhiên thấy nhục, lòng tự ái nó trỗi dậy vì nó thấy mình cũng đâu phải dạng bình thường gì mà để cho tụi giỏi tiếng Anh vào chuyên ngành học trước mấy cái mà nó đang khao khát được học. Thế là nó quyết tâm học tiếng Anh. Mà nó học theo cách của nó, bỏ đi mấy cái phương pháp vớ vẩn mà cũng chẳng làm nên chuyện. Nó đi tìm mấy câu lạc bộ anh văn ở Sài Thành, rồi tới tham gia xã dao kéo cùng mấy tay nói tiếng Anh cứ như chém gió. Trong lớp thì nó luôn xung phong dơ tay trả lời câu hỏi, hay thậm chí là thuyết trình trước lớp. Ở nhà nó tập nói chuyện tiếng Anh một mình, nó nói xong rồi ghi âm lại, rồi hai thằng Đạt chuyện trò với nhau rất vui vẻ ( người ngoài nhìn vô cứ tưởng nó bị tự kỷ ), rồi mỗi lần có thuyết trình trong lớp, là nó viết ra cả một đoạn văn tự luận bằng tiếng Anh rồi đứng nói nhảm cho tới khi nào câu từ nó đi vào tiềm thức mới thôi. Nhờ vậy mà vào lớp nó đọc to rõ lắm, phát âm thì nghe khá vui tai nữa. :) (Đôi lúc gấp quá không tập kịp thì nó cầm luôn tờ giấy đọc luôn cho tiện)

Thằng Đạt năm nhất tham gia nhiều câu lạc bộ

... Thằng Đạt có vài cái tài lẻ, và thế là nó tham gia gần như tất cả các câu lạc bộ (Học thuật, Đá Banh, Văn nghệ, Võ thuật, Tiếng Anh, vivu và vivu). Nhờ vậy mà nó quen được rất nhiều bạn, điều đặc biệt là nó luôn trân trọng từng mối quan hệ mà nó có được. Cũng vì chính lúc này, nó bắt đầu hình thành quan niệm về các mối quan hệ (relationship). Nó tin rằng: "Developing relationships is one of the most important things to be successful" - Trích: Ai đó.

Thằng Đạt năm nhất và dự án đầu tiên

... Đợt đó, thằng Đạt có lần đầu tiên đi phượt cùng với câu lạc bộ. Thằng Đạt được giao nhiệm vụ làm web cho câu lạc bộ chơi team building. Nói cho dài dòng ra thì cái web sẽ hiển thị câu hỏi giải mật thư, kiểm tra đáp án và lưu lại thời gian của từng nhóm. Thằng Đạt thích lắm, vì nó có người partner đầu tiên, người cũng sẽ trở thành tri kỉ của nó cho tới bây giờ luôn... hehe. Sáng hôm đó, trong khi người ta chơi team building thì thằng Đạt và partner của nó phải ngồi trực Server.... Và kết quả thì chắc mọi người ai cũng biết rồi... Cái Web quăng cho một đóng lỗi... ruốt cuộc cũng phải tính tay điểm số cho từng nhóm. Lúc đó thằng Đạt tưởng nó dở nên làm bị lỗi, sau này nó mới biết mấy dự án chạy thiệt ngoài đời cái nào cũng lỗi ơi là lỗi ơi luôn... Đùa thôi chứ thật đó!

Thằng Đạt cuối năm nhất được làm bầu làm chủ nhiệm câu lạc bộ

... (và nó làm chủ nhiệm như HẠCH) Vào khoảng cuối năm nhất, với những thứ gì mà nó tìm tòi và thể hiện được, nó được bầu làm chủ nhiệm câu lạc bộ F-Code. Mà thiệt là câu lạc bộ có mấy que thôi, nên khi được bầu nó lên làm ngây và luôn. Tuy không thành công nhưng thằng Đạt đã học hỏi được rất nhiều điều từ trải nghiệm này. Đặc biệt là từ lúc nó lên làm chủ nhiệm, chuyến phiêu lưu của nó bắt đầu bước sang một trang mới. Người ấy đã đến và câu chuyện về "a power couple" cũng bắt đầu từ đó...

Thằng Đạt năm nhất còn hay đi mấy cái sự kiện IT

... Thằng Đạt năm nhất rất ham học hỏi, nó rất tích cực đi tìm hiểu mấy cái công nghệ và kĩ thuật lập trình. Và thế là nó thường xuyên đăng ký đi mấy cái sự kiện IT, ngày hội việc làm các kiểu... Nhưng thật ra nó chỉ tới đó để lấy mấy cái áo thun sự kiện, đem vô trường lớp, đem về quê nhà bận cho tỏ ra ngầu lòi, cho có khí chất vậy thôi... Chứ nó vô đó nghe có hiểu cái qq gì đâu @@.

Thằng Đạt năm nhất thích thần thánh hóa ngành lập trình

... Mà cũng thông cảm cho nó, từ trường lớp bạn bè họ hàng ai cũng kêu làm cái ngành này lương cao lắm. Ra trường lương 2000 đô các kiểu, thế là nó cũng hừng hực khí thế ghi vào ba cái form khảo sát trong mấy cái ngày hội việc làm mức lương khởi điểm 1500 đô la/ tháng (vì nó thừa biết sức mình không tới được 2000 các bạn à). Nhiều đêm nó còn mơ về các tập đoàn lớp như Google, Facebook mời nó về làm việc nữa kìa. Tội thằng bé...

Thằng Đạt năm nhất ngây ngô như thế đó, nhưng không quá tệ đâu các bạn. Thằng Đạt năm nhất có thêm nhiều bạn bè, hiểu được ngành nghề mình học, tiếp cận được các kĩ năng lập trình từ sớm, có niềm tin hơn vào tương lai và quan trọng là dám thay đổi bản thân để làm những điều trước đây không thể...

TUI LÀ TIẾN ĐẠT - TUI ĐANG SỐNG ĐÚNG NHƯ CÁI TÊN - THE END