- Published on
Vô định - Phần I - Sự khởi nguồn
- Authors
- Name
- Tran Tien Dat
Trong suốt 1 năm qua, dường như trong tui chẳng có một cái gì gọi là mục tiêu hay định hướng cả. Lần đầu tiên trong cuộc đời tui có 1 khoảng trống không vô định hình như vậy. Cái thứ cảm giác này bắt đầu hình thành sau năm đầu tiên tốt nghiệp ra trường, lúc này cuộc sống đã kịp quăng cho vài biến cố để định hướng lệch ra khỏi quỹ đạo của nó. Kể từ đó, tui bắt đầu cuộc đời vốn vô thường, mình lênh đênh tí cũng có sao đâu.
Từ rất lâu về trước, tui đã thích code
Một vài người trong chúng ta không có mục tiêu hay định hướng, họ không biết mình thích gì làm gì, đam mê là gì. Nhưng đối với tui, tất cả những thứ đó đã bắt đầu hình thành từ những năm cấp 2. Lúc ấy, tui thi rớt kỳ thi chọn học sinh giỏi môn toán và tình cờ bén duyên với môn tin học, tui thích giải mấy bài tập pascal khi ấy, đơn giản vì cảm giác rất vui khi sau vài tiếng ngồi lập trình và chương trình chạy được. Kể từ đó, tui đam mê môn tin lắm, cày ngày cày đêm để giải mấy cái bài thuật toán, rồi lần lượt hoàn thành các mục tiêu, đạt được các danh hiệu học sinh giỏi, thi đỗ vào trường chuyên,...
Định hướng được hình thành
Đến năm lớp 12, tui được 1 người anh cựu học sinh về trường giới thiệu về ngành kỹ thuật phần mềm và như tìm ra con đường của chính mình để trở thành 1 kỹ sư phần mềm.
Những năm ở đại học, tui bắt đầu phát triển các mối quan hệ, tích cực tìm hiểu các công nghệ cũng như tham hoạt động phong trào. Tất cả đều nằm trong kế hoạch,
cuối cùng thì tui cũng tốt nghiệp với kết quả không tồi chút nào.
>>> TỐT NGHIỆP ĐẠI HỌC RỒI
Ra đời, hướng về những mục tiêu
Sau tất cả, tui đã tìm được môi trường rất tốt sau khi tốt nghiệp, là bến đỗ tìm năng để tiếp xúc và làm việc trực tiếp với người nước ngoài, học hỏi từ những anh chị đi trước, cũng như thể hiện đam mê và tài lẻ. Tui cuối cùng hướng đến lần đầu tiên trong đời sang nước ngoài làm việc. Đến giờ, tui vẫn yêu quý những con người ấy, đó thật sự là môi trường lý tưởng nhất cho tới bây giờ.
Khủng hoảng tư tưởng...để không còn đặt mục tiêu nữa
Cùng khoảng thời gian này, mối quan hệ của tui và ba trở nên xấu đi sau 1 lần tranh cãi. Tui đã không nói chuyện với ba trong suốt nhiều tháng, cho tới khi tui nhận ra lỗi sai của mình thì ba tui đã bị 1 tai nạn giao thông nghiêm trọng.
Thật may là ba ở lại với tui, không thì chắc tui ân hận cả đời rồi. Sau việc đó, tui nhận ra gia đình quan trọng như thế nào. Kinh tế gia đình đã luôn khó khăn từ lúc tui bắt đầu học đại học, nó khiến áp lực ngày càng đè nặng lên đôi vai
của ba mẹ. Tốt nghiệp và đi làm rồi, nên tui sẽ gánh vác 1 phần giúp ba mẹ, nhưng với mức lương hiện tại tôi buộc phải cắt giảm chi tiêu để có thể gửi về cho ba mẹ nhiều hơn. Sau vài tháng, bắt đầu kiệt sức và áp lực, tui lựa chọn rời công ty để tìm công việc với mức lương cao hơn.
Đối với tui, gia đình là số 1, nên tui sẽ ưu tiên gia đình và phần là vì tui luôn tự tin ở năng lực của mình. Bỏ lại phía sau những dự định, tui bắt đầu công việc mới và cũng bắt đầu để trống khoảng mục tiêu và định hướng bản thân.
PART 2 - CHUYỂN STACK